Monday, September 22, 2014

này chị gái!

êu chị gái! em gái biết là chị gái sẽ đọc blog của em gái nên mới viết post này...
với những đứa sinh ra trong một gia đình mà những ngày sinh nhật lễ tết cũng ngang ngửa ngày thường thì việc thể hiện cảm xúc cũng không dễ. 
thế nên Um viết cho chị gái một "tâm thư"...
nghe nói trong 9 tháng thì bà bầu dễ xúc động này kia lắm nên Um lợi dụng sự phát triển của vài loại hormone trong huyền để "sến hóa" những gì um sắp viết.

Càng lớn em gái càng thấy em gái giống chị. Có lẽ sinh cùng giờ cùng ngày mà lại cùng lớn lên dưới tay mẹ Hải nên mới thành ra thế này.
em gái bây giờ gần đủ 19, vẫn hỗn láo ngang ngược, vẫn lười biếng chỉ biết ăn bám bố mẹ. giống Huyền lắm Huyền ạ! nên em gái hơi sợ,...
chị gái bây giờ có gia đình rồi, sắp làm mẹ nữa mà em gái càng sợ hơn. chị gái chắc mệt mỏi lắm...

em gái cũng sợ cô đơn. là em gái nên lại càng sợ cô đơn. nhưng suy cho cùng thì em gái toàn chọn cô đơn thôi. em gái thấy "một mình" nhiều khi buồn nhưng nhẹ nhàng hơn. em gái giỏi nói mà nói cũng nhiều, nhưng em gái vô tâm lắm nên em gái không giỏi giữ mọi người ở cạnh mình. một mình, em gái sẽ làm quen dần rồi tận dụng thời gian ấy nhiều hơn. em gái cũng hối hận, em gái cũng tiếc nuối, nhưng em gái sẽ im lặng. em gái đã thử cái cảm giác "trải lòng sau lưng" trên mạng xã hội, chẳng vui lắm, chẳng thoái mái lắm mà sao người ta có thể biến nó thành thói quen nhỉ?! nên em gái sẽ dừng lại...

chị gái đừng giống em gái. chị gái phải mạnh mẽ lên! vì chị gái sắp làm mẹ rồi. chị gái còn phải lo cho cuộc sống sau này nữa. Um rất thương chị gái đấy! nên dù Um có phũ thế nào thì Um vẫn rất thương chị đấy...
nhiều lúc em nghĩ chị em mình có tí thần giao cách cảm đấy... thật đấy

chị gái cũng đừng suy nghĩ nhiều, mẹ thương chị lắm, chẳng qua sự thể hiện của mẹ có phần hơi độc đoán và nó trái với lối suy nghĩ của chị gái thôi...

chị gái cũng đừng vô tâm quá. lâu lâu cũng nên để ý chuyện này chuyện kia ở nhà. mẹ cũng dễ chạnh lòng lắm...

bao giờ anh rể đi công tác, Um sẽ lại lên đấy ngủ
thỉnh thoảng sẽ dành dụm tiền mua bánh ngọt lên cho chị gái
lên ăn cơm rồi lau nhà cho chị gái...
rồi lâu lâu khi nào chị gái có tiền Um lại rủ chị gái quần áo phim phọt...

em gái mong chị gái sẽ sống thoải mái hơn. không có quá nhiều lo lắng. lâu lâu than vãn một tí với em gái cũng được nhưng mà em gái không có tiền đâu...

à em gái hứa sẽ mua body suit cho "Minh"...

em gái sẽ cố gắng không giống chị gái ở những điểm không nên giống nữa. sống tươi tỉnh hơn và chị gái cũng nên thế...

con dì si đa yêu con mẹ đồng nát! chúc chị gái ngủ ngon! 
đừng comment làm em gái xấu hổ...
...



Monday, September 15, 2014

mày luôn sợ bị bạn bè bỏ rơi?!
đừng lo vì V chẳng bao giờ bỏ rơi mày đâu...

Saturday, September 13, 2014

24 giờ...

15h. 11/9/2014
15h. 12/9/2014
Tròn 24 tiếng không ngủ.
Chập chờn đợi thầy gửi bài...
Biên tập cât ghép...
Vừa học trên lớp vừa rải băng trong giờ nghỉ...
...
Sao bảo thứ 6 đi ăn...?
Sao bảo...?
À mà thôi...
...
00h07. 13/9/2014
Chúc mừng sinh nhật Huyền Anh. Cô bạn cấp 1, mãi mãi "bựa" như thế nhé. Chúc sinh nhật vui vẻ...
...
Còn 1 tháng nữa. Nếu không public liệu có ai nhớ không nhỉ?
1 tháng nhanh lắm.
...
Giờ chỉ nhắm mắt vào nước mắt cũng tràn tim rồi.
Lần đầu tiên làm chương trình, chẳng dám mong nó hay, nó tốt. Chỉ mong lần đầu tiên không bị hỏng...
Sắp xong rồi...

Thursday, September 11, 2014

ờ thì

ờ thì vừa xem xong U19 VN với Myanmar. Thực sự là hơn 90p không rời mắt khỏi màn hình luôn!
Quá là điều tuyệt vời.

ờ thì bây giờ cũng 10h kém rồi, ngồi thấp thỏm đợi thày Hà gửi băng diễn đàn để biên tập và rải băng. Viết xong post này mà thầy vẫn chưa gửi thì chắc tự tử chết mất... thôi dù sao cũng trắng đêm nay.

ờ thì dạo này hay cáu vu vơ, buồn bất thường và mệt mỏi trường kì.

ờ thì chuyện chính muốn nói nó là như thế này đây.
hôm VN đá với Nhật ý, Minh Hằng có gọi rủ đi lượn lờ. Lâu ngày không gặp và bản năng chơi bời trỗi dậy nên là "quất" luôn.
Hai con ra hồ ngồi tỉ tê, tâm sự.
Chuyện cũng buồn cười ở chỗ, chụp ảnh check in xong cô bạn thân có post cái stt mập mờ đá đểu, ý kiểu như hồi trước tao đi cùng đứa khác ra hồ thì mày trách tao mà bây giờ mày cùng đứa khác tâm sự ở đây thì được. 
Nghĩ một lúc thấy vừa buồn cười vừa khó chịu. 
Thấy lạ là tại sao ngay cả con bạn thân 7,8 năm, chơi thân tới mức tưởng như hiểu nhau lắm mà cuối cùng vẫn khiến nhau "đau" như vậy. Cái gì cũng facebook rồi nói như thể mình sai hoàn toàn ý. Mày à! Rút cục thì mày muốn gì đây?
Có biết tại sao lần trước mày đi với đứa khác ra hồ tao lại buồn không? Để tao nói cho nghe nhé! Bởi vì hai đứa chúng mày uống trà sữa, ngồi ở kè hồ rồi nói chuyện nhiều thứ, nó làm tao buồn đơn giản vì những thứ đó tao nghĩ chỉ có giữa tao với mày. Ơ thật luôn, này nhé, trà sữa nhé, ngồi kè hồ nhé, giơ giày chụp check-in nhé... Tao buồn đơn giản thế thôi. Và dù gượng gạo thì tao cũng nói thẳng với mày đấy thôi...
Tao không nghĩ là mày buồn, hay kiểu buồn của mày khác buồn của tao? Bời vì từ cách thể hiện cho tới những lời mày nói đều là tao có cảm giác khó chịu, giống như mày cảm thấy không công bằng với mày. 
Tao buồn không phải vì mày ra hồ ngồi nói chuyện với bạn mày, đấy chẳng có gì mà phải buồn, tao buồn vì những hình ảnh tao nghĩ là đặc trưng cho tình bạn hai đứa thì lại lặp lại ở tình bạn của mày với một đứa khác.
Mày khó chịu vì tao "cấm" mày ra hồ với người khác xong bây giờ tao lại làm thế? Ơ mà tao có cấm đâu? Tao ra hồ với MH, không ngồi bệt, không trà sữa,... Hay là tạo chụp ảnh đăng lên khiến mày thấy "hiểu" hơn cảm giác của tao lúc trước? Tao nghĩ là không giống nhau đâu.
Nực cười là tao lại trở thành một sự mỉa mai khác trên facebook của mày. Tao không nghĩ nó lại rõ ràng như thế. Mày hay lôi người ta lên fb, bỏ vào trong những stt của mày để đá xoáy, chọc tức. Mày biết và tao cũng biết. Nhưng có một điều tao không biết là: "À, tao cũng chỉ như những đứa bạn khác, mày hơi khó chịu một chút là mày lôi lên fb này nọ..." Không vui đâu. 
Nó khiến tao phải suy nghĩ nhiều lắm đấy. Tao nghĩ mày thừa biết tính tao. Hay là vì mày biết nên mày làm thế? Bạn bè gần chục năm rồi đấy. Đừng nực cười thế!
Tao không phải đứa giỏi giận dỗi. Trừ năm lớp 9 lên 10, do quá mệt mỏi nên tao mới bộc lộ hết ra như thế. Nhưng mày thấy gì không? Bây giờ tao cũng mệt mỏi lắm rồi. Và tao đang giữ cho mình ở đúng giới hạn để mỗi lần gặp mày tao lại không phun ra ti tỉ thứ khó chịu ở những nơi khác. Người ta có thể nghĩ bạn bao lâu rồi sao lại có thể tự ái vì những chuyện như thế! Tao thì nghĩ, chinh vì những chuyện như thế mới dễ mất bạn. Một lần, hai lần, nhưng đến lần thứ ba thì cảm giác khó chịu nó cũng tăng lên mày ạ! Tao nghĩ tao đã từng nói chuyện này với mày rồi!
Giờ tao mệt mỏi lắm rồi. Tự lôi cuộc sống của tao ra so sánh với mày, tự nói với mình nhiều thứ lung tung mà giờ nhớ lại tao thấy nó vô nghĩa tới mức không buồn nhếch mép.
Tao tự nghĩ chẳng biết bao nhiều lần tao đã phải xóa đi xóa lại hoặc viết xong mà không post một cái stt chỉ vì nghĩ rằng mày sẽ tự ái hay cảm thấy khó chịu. Nhưng mà...
Ok! Tùy mày thôi!

Hiện tại thì tao không muốn nói chuyện với mày... Tao cũng không cần mày hiểu tao nữa. Tao chỉ cần nghỉ ngơi một chút thôi...
Thế nhé!

Sunday, September 7, 2014

người ngoài cuộc

người ngoài cuộc hỏi người trong cuộc: "cậu có hạnh phúc không?"
người trong cuộc trả lời người ngoài cuộc: "tớ mệt mỏi lắm rồi! ước gì tớ có thể được như cậu..."
người ngoài cuộc lại hỏi người trong cuộc: "như tớ là sao?'
người trong cuộc trả lời người ngoài cuộc: "như cậu thật thích, cả ngày không bị ai làm phiền, không bị người ta kêu tên trong mỗi câu chuyện, không bị ai giơ máy ảnh chụp mỗi khi cười quá lớn hay làm mặt xấu, không bị...."
người ngoài cuộc không nghe rõ những lời cuối của người trong cuộc.
người ngoài cuộc...