cô nhà văn thích nhâm nhi mocha trước lúc đi ngủ.
cô viết nhật kí mỗi ngày cho dù đó chỉ là vài dòng tự nhắc nhở cho ngày mai.
không có tác phẩm nào của cô quá xuất sắc hay quá tầm thường. chúng đều có giá trị riêng nhưng lại không nổi bật. cô thích tự gọi mình là nhà văn dù cuốn tiểu thuyết đầu tay còn đang dang dở. không ai gọi cô là nhà văn.
cô nhà văn thích uống trà đen mỗi lúc sáng tác.
người yêu cô ngày còn yêu thường nói trà sẽ giúp kích thích sáng tạo. cô không còn yêu anh nhưng cô dần yêu trà. cô thích trà đen và đường đỏ, nhắm mắt mơ về một ngày nhìn thấy tiểu thuyết mình trên kệ của nhà sách. cô không ước mơ mình nổi tiếng. cô mơ cho những dòng chữ mình được đọc.
cô nhà văn uống trà xanh khi đang dịch sách.
công việc duy nhất giúp cô kiếm được tiền và giữ cho cô gần sách. mỗi lần dịch sách cô đều chau mày. chồng cô thường pha ấm trà xanh để bên bàn. cô không thích trà xanh nhưng cô yêu anh. trà xanh chan chát càng khiến cô chau mày. nhưng rồi cô lại mỉm cười tiếp tục công việc dịch sách...
No comments:
Post a Comment