Thursday, February 13, 2014

thỉnh thoảng... tất cả những gì tôi muốn là lười biếng và lãng phí thời gian... trở nên ngu ngốc và vô trách nhiệm.


Như thế có phải là quá nhiều không?
thực tế thì sống buông thả cũng không phải một điều dễ dàng.


Hiện tại tôi đang trong kì nghỉ Tết. Trước khi nghỉ Tết thì cũng không có gì đặc biệt: thi học kì và một chút áp lực lung tung khác... nhưng đây là kì nghỉ Tết đầu tiên của đại học- dài và hoàn toàn không có "bài tập về nhà"- nên tôi nghĩ tôi sẽ hào phóng cho mình lãng phí thời gian và lười biếng như chính bản thân mình vẫn thế. Tức là, đơn giản là... là bản thân mình và không cần tạo bất kì một vỏ bọc hay mặt nạ nào. Và thật sự là thế, nghe thì ích kỉ, nhưng nếu sống thật với bản thân 100% đã ích kỉ rồi chứ đừng nói tới bản chất con người cũng ích kỉ không kém(?!) 
Từ khi bắt đầu nghỉ, trong suốt những ngày nghỉ và đến cuối kì nghỉ là những tin nhắn về "Xuân Hồng"... Bản thân bắt đầu thấy nặng nề dần với những thứ mình đã từng mong muốn. Cho đi một cái cười nhạt... Rồi thì nhắn tin nhầm và kết quả là nói thẳng thừng rằng không thích đi, tự nghĩ với bản thân: "Mày giỏi lắm". Thực ra cũng hối hận day dứt trong 30 phút nhưng rồi cứ để nó trôi đi. Còn những thứ ràng buộc khác nữa, chẳng quan tâm và chẳng muốn quan tâm. Nói thật thì trong 5 tháng đầu tiên của cuộc đời sinh viên đã cứ nghĩ mình sẽ lớn lên nhiều và thực sự là có vẻ như thế, nhưng nhìn lại thì 5 tháng cố gồng mình cũng không bằng 3 tuần tự do chỉ sống với đúng bản ngã ích kỉ. Thực sự rất khó khăn. Không những bây giờ đã ít nhiều mất đi hình ảnh "tử tế tốt đẹp" tự mình dựng nên trong 5 tháng mà còn dần mất đi ý thức về nó, hay đơn giản hơn là muốn bỏ cuộc. Nghỉ lễ thì ngay cả những sáng tạo bản năng cũng bị đánh bật bởi sự ngái ngủ vào 1h chiều và tình trạng cày phim đến 4h sáng. Nghỉ Tết chắc chắn là thời gian để nghỉ ngơi. Nghỉ hè có thể hoạt động nhiều thứ, nhiều dự định. Nhưng nghỉ Tết, chỉ đơn thuần là: "lười biếng, lãng phí thời gian, trở nên ngu ngốc và vô trách nhiệm, ích kỉ và tự thư giãn theo cách mà mình thấy thư giãn nhất"... với tôi điều đó đôi khi cũng mất thời gian để đấu tranh tư tưởng. 
"Có lẽ những việc như tình nguyện viên hay tuyên truyền viên không hợp với mình?!"
"Có lẽ học để trở thành một biên tập viên, một phóng viên, một nhà báo hay thậm chí làm việc trong ngành truyền thông cũng không phải là một sự lựa chọn sáng suốt?!"
"Có lẽ mình quá kém cỏi tới mức không tìm thấy sự đam mê trong bất kì công việc nào?!"
"Có lẽ mình không thực sự giỏi như mình nghĩ?!"
"Có lẽ nên bỏ cuộc thôi?!"
"Có lẽ...?!"
...
Và về cơ bản. Tôi mắc kẹt trong chính cuộc sống và những quyết định của mình.
và nâng cao lên. Tôi ghét điều ấy.
Cứ đơn giản thì tốt...
Phức tạp cũng mệt...
Nhưng cuộc sống cần cả hai.
Và chính thức không biết mình nói gì.
hôm nay là ngày 13/2/2014... tức là ngày mai sẽ là Valentine.
Cũng không quá quan trọng vì không có người yêu thì không lo tốn tiền trong ngày này.
Kể từ khi biết yêu và biết ghen tị thì cũng đã mong chờ và khó chịu đủ rồi nên năm nay thấy rất nhẹ nhàng. Vì đó cũng chỉ là một ngày trong năm thôi.
Ai không yêu chưa yêu thì cứ để ngày trôi qua bình thường
ai đang yêu sẽ yêu mong được yêu thì chọn đó là điểm khởi đầu, mốc đánh dấu hay thậm chí với những đôi yêu nhau, ngày nào cũng là Valentine.
Điều đó thật tuyệt vời, khi yêu và tình yêu được kỉ niệm... Và tình yêu nếu đẹp thì nên đáng được ghen tị.
Chỉ là, năm nay, tôi không đợi sự va đập lung tung, cũng chẳng tự mình va đi đâu và càng không ganh tị với sự va chạm của người khác.
Năm nay tôi vẫn đứng yên...
...
Và tôi nghĩ tôi cũng hết say nắng bạn ý rồi. Không bao biện hay làm màu, nhưng thực sự điều ngốc nghếch ấy đã trôi qua rồi...
Nhìn lại thì thấy mình hơi ngơ ngốc nhưng đáng yêu.
Chết ngất vì một người bạn tỉ năm không gặp qua facebook...
?!
Nói thật thì mình vẫn còn trẻ lắm!
....
còn 4 ngày nữa là trở lại với học tập và có lẽ "công việc" nữa, có lẽ phải chuẩn bị dần cho những cú shock tinh thần nhẹ khi có sự thay đổi về "lịch làm việc", kiểu như: Nhặt mấy mảnh của cái mặt nạ vừa rơi ra à dán chúng vào, rồi cố gắng gồng mình đeo chúng lên.
Kiểu như thế.
Thấy không? Có những thứ thực tế hơn phải lo lắng thay vì ngồi mơ mộng về ngày Lễ Tình Nhân!
...
xxx
<để dành nhiều thứ cảm xúc còn lại cho một post nào đó, có thể là không xa>

No comments:

Post a Comment