People don't change. They just grow differently.
Những ngày này thấy thực sự mệt mỏi. Bởi vì nghĩ nhiều quá mà đầu không tập trung được. Bởi vì cảm thấy giới hạn bị kéo rộng ra làm bản thân như sắp rơi xuống. Rất sợ sự vô dụng. Sắp tới có rất nhiều việc. Phải sắp xếp đầu óc một chút.
Ngày mai một tuần mới. Ngủ thôi...
P/S: I keep them all in my mind.
Sunday, August 30, 2015
Go to sleep
Thursday, August 6, 2015
bác sĩ, có phải cháu bị bệnh rồi không?
buổi sáng mở mắt ra cháu luôn cảm thấy sợ hãi, đến mức không muốn tỉnh dậy...
cháu dậy rất muộn, và cháu ra khỏi nhà.
sau đó cháu lại cười, cười rất nhiều, cười đến chảy cả nước mắt, đôi khi cười rồi quên mất tại sao lại cười.
rồi cháu nhớ ra phải làm một điều gì đó,
rồi cháu lại quên.
và cháu lại bắt đầu cười.
sau đó cháu trở về nhà vào mỗi chiều.
và cháu không biết được bao nhiêu thời gian đã trôi qua.
cho đến khi cháu lại cảm thấy sợ hãi, đến mức không muốn nhắm mắt lại đi ngủ...
....
bệnh của cháu, không chữa được đâu...
...
tại sao vậy?
...
bởi vì cháu đang sống.
...
Tuesday, August 4, 2015
phức tạp một chút
câu gần đây nhất nghe được là "Nếu như không thể chọn được cái mình yêu thì hãy yêu lấy cái mình chọn"
bạn không thể ép mình thích một thứ gì đó. như vậy là không công bằng.
cũng có người nói "Bởi vì bạn chưa đủ giỏi, chưa đủ xuất sắc để có được quyền lựa chọn". nhưng suy cho cùng có trở nên giỏi, có trở nên xuất sắc hay không cũng là một loại lựa chọn.
tuy vậy bởi vì bạn vẫn chưa biết điều bạn thực sự yêu là gì, nên mới cần những phép thử. nhưng không có nghĩa là phải bắt buộc bản thân yêu một thứ gì đó không phải là mình.
bởi vì con người sống vì những mục đích và mục tiêu khác nhau, nên không thể đánh đồng mọi sự lựa chọn với những cách giải quyết tương ứng. bởi vì thời đại bây giờ người ta cũng không thể tự tin trả lời câu hỏi: "con vịt có mấy chân?"
con người phải sống cuộc đời cá nhân trước khi sống cuộc sống tập thể.
nhưng đôi khi cái "tôi" và cái "ta" không thể dễ dàng phân tách.
quay trở lại với câu nói đầu tiên, thực ra cảm thấy nói như vậy chỉ đúng thôi chứ không chuẩn. nghe xong sẽ có cảm giác rất đối xứng nhưng thực ra trong mệnh đề có hai vế này chỉ có một mũi tên một chiều. con người sẽ không thể nào yêu được nếu tâm hồn không thoải mái.
tình yêu xuất phát từ sự tự nguyện ràng buộc. đúng trong mọi trường hợp.
lấy một ví dụ cho dễ hiểu. một người đàn ông cực kỳ ghét công việc mà anh ta đang làm. nhưng anh ta không thể nghỉ việc vì anh ta phải kiếm tiền nuôi gia đình, vợ và con và chăm sóc cha mẹ già. vì vậy anh ta tiếp tục làm việc, vậy thì cái anh ta chọn không phải là công việc đó mà là nghĩa vụ với gia đình. nghĩa vụ với gia đình còn tồn tại là bởi vì anh ta còn yêu thương họ. vì vậy anh ta không yêu công việc mà anh ta chọn, anh ta yêu cái lý do mà anh ta chọn công việc đó. và nếu như anh ta vẫn từ bỏ công việc đó thì tức là anh ta đã hết lý do để tiếp tục:
1. anh ta hết yêu.
2. anh ta tìm thấy được cách khác để yêu thương.
suy ra cuộc đời phức tạp hơn nhiều. bởi vì con người càng lớn lên càng rối loạn. mỗi sự lựa chọn là một quân cờ domino. những trường hợp bắt bạn phải lựa chọn sẽ phức tạp dần khi bạn lớn lên.
vì vậy câu nói đầu tiên thiếu mất một ý. có thể gọi là "phản đề" không?!
nếu như không thể chọn cái mình yêu thì hãy yêu lấy cái mình chọn. và nếu như không thể yêu lấy cái mình chọn thì hãy nhớ lại lý do mà bạn đã chọn nó.
và cuối cùng, ngày cả khi bạn từ bỏ sự lựa chọn này, cuộc đời vẫn bắt bạn phải lựa chọn giữa những cái khác.
có lẽ chỉ như cánh bướm bay lên từ nửa bên kia của trái đất thôi...
bạn không thể ép mình thích một thứ gì đó. như vậy là không công bằng.
cũng có người nói "Bởi vì bạn chưa đủ giỏi, chưa đủ xuất sắc để có được quyền lựa chọn". nhưng suy cho cùng có trở nên giỏi, có trở nên xuất sắc hay không cũng là một loại lựa chọn.
tuy vậy bởi vì bạn vẫn chưa biết điều bạn thực sự yêu là gì, nên mới cần những phép thử. nhưng không có nghĩa là phải bắt buộc bản thân yêu một thứ gì đó không phải là mình.
bởi vì con người sống vì những mục đích và mục tiêu khác nhau, nên không thể đánh đồng mọi sự lựa chọn với những cách giải quyết tương ứng. bởi vì thời đại bây giờ người ta cũng không thể tự tin trả lời câu hỏi: "con vịt có mấy chân?"
con người phải sống cuộc đời cá nhân trước khi sống cuộc sống tập thể.
nhưng đôi khi cái "tôi" và cái "ta" không thể dễ dàng phân tách.
quay trở lại với câu nói đầu tiên, thực ra cảm thấy nói như vậy chỉ đúng thôi chứ không chuẩn. nghe xong sẽ có cảm giác rất đối xứng nhưng thực ra trong mệnh đề có hai vế này chỉ có một mũi tên một chiều. con người sẽ không thể nào yêu được nếu tâm hồn không thoải mái.
tình yêu xuất phát từ sự tự nguyện ràng buộc. đúng trong mọi trường hợp.
lấy một ví dụ cho dễ hiểu. một người đàn ông cực kỳ ghét công việc mà anh ta đang làm. nhưng anh ta không thể nghỉ việc vì anh ta phải kiếm tiền nuôi gia đình, vợ và con và chăm sóc cha mẹ già. vì vậy anh ta tiếp tục làm việc, vậy thì cái anh ta chọn không phải là công việc đó mà là nghĩa vụ với gia đình. nghĩa vụ với gia đình còn tồn tại là bởi vì anh ta còn yêu thương họ. vì vậy anh ta không yêu công việc mà anh ta chọn, anh ta yêu cái lý do mà anh ta chọn công việc đó. và nếu như anh ta vẫn từ bỏ công việc đó thì tức là anh ta đã hết lý do để tiếp tục:
1. anh ta hết yêu.
2. anh ta tìm thấy được cách khác để yêu thương.
suy ra cuộc đời phức tạp hơn nhiều. bởi vì con người càng lớn lên càng rối loạn. mỗi sự lựa chọn là một quân cờ domino. những trường hợp bắt bạn phải lựa chọn sẽ phức tạp dần khi bạn lớn lên.
vì vậy câu nói đầu tiên thiếu mất một ý. có thể gọi là "phản đề" không?!
nếu như không thể chọn cái mình yêu thì hãy yêu lấy cái mình chọn. và nếu như không thể yêu lấy cái mình chọn thì hãy nhớ lại lý do mà bạn đã chọn nó.
và cuối cùng, ngày cả khi bạn từ bỏ sự lựa chọn này, cuộc đời vẫn bắt bạn phải lựa chọn giữa những cái khác.
có lẽ chỉ như cánh bướm bay lên từ nửa bên kia của trái đất thôi...
Subscribe to:
Posts (Atom)