"Người lạ" thực ra cũng chẳng phải người lạ. Đó là một người bạn học chung hồi cấp 1 với anh, một cô bạn có cái tên khá dễ nhớ và cũng không dễ gặp. Anh gọi cô là O.F.
Một ngày như mọi ngày. Ngày hôm nay anh hoàn thành xong công việc sớm hơn dự kiến, bất chợt anh nhớ tới "người lạ". Cô bạn học cùng anh từ hồi lớp 2, lên cấp 2 thì chung trường khác lớp. Hai người chưa bao giờ nói chuyện tử tế. Hồi tiểu học, như mọi đứa con trai và con gái khác, anh hay trêu đám con gái còn cô cũng "chanh chua" chẳng kém gì, tuy vậy thì giữa hai người chưa từng có một kỉ niệm đáng nhớ nào, cũng không hề "để ý" nhau. Lên cấp 2, họ hoàn toàn trở thành những người xa lạ.
Gần đây nhiều bạn cũ từng học chung lớp tìm thấy nhau trên facebook, O.F không phải người duy nhất gửi yêu cầu kết bạn cho anh. Nhưng cô là người ít nổi bật nhất, vì thế nên anh lại chú ý tới cô nhất. Anh nhớ rất rõ cô, nhưng những cảm xúc không thuộc về một phạm trù nhất định nào. Chỉ là so với những người bạn cũ khác, hình ảnh cô rõ nét hơn, nhưng dường như trong anh những hình ảnh của cô dù rõ nhưng không hề mang một ý nghĩa đặc biệt nào. Cô không phải mối tình đầu của anh, càng không phải người hiện tại anh đang thích. Chỉ bởi vì anh nhớ rõ về cô nên anh cảm thấy tò mò...
Sau khi chấp nhận kết bạn, anh viết lên tường nhà cô: "Vẫn thế". Cụt lủn và trêu ngươi. Cô đáp trả anh bằng những câu nói rất "con gái", tức là nửa đùa, nửa thật mà lại pha chút "sến" của bọn thiếu nữ mới lớn.
Anh mỉm cười thích thú. Những lời nói giữa hai người bạn lâu năm không gặp vừa có chút gượng gạo, lại vừa thoải mái, thân thiết. Anh thấy mình như trở về 13 năm về trước, lại được trêu đùa "bọn con gái cùng lớp" như ngày nào. Anh thấy vui, gặp lại bạn cũ quả cũng không tệ
Anh like ảnh và status của cô nhiều hơn một chút như để tiếp tục trò đùa.
Những ngày sau anh inbox nói chuyện, nhưng câu chuyện không kéo dài lâu vì chẳng rõ vô tình hay hữu ý, O.F đã tạt hẳn một gáo nước lạnh vào mặt anh (theo nghĩa bóng).
Anh dừng lại. Trò trêu đùa gần như kết thúc. Nó cũng chóng vánh y như cuộc tình một đêm vậy. Nhưng có lẽ không thực sự là một cuộc tình (?!).
...
Phải nói là anh không hề có ý gì với O.F. Anh thích người khác. Có thể nói anh là tuýp người chung thủy bởi từ trước tới này, P. là người duy nhất chiếm trọn cả trái tim anh.
Nhưng anh cũng là một anh chàng đào hoa. Dù không cố ý nhưng ngay từ cách nói chuyện của anh cũng đã khiến cho nhiều cô gái hiểu lầm. Tính anh ưa trêu đùa nhưng lại nghiêm túc đến kì lạ trong tình yêu. Nói anh si tình chắc chẳng sai. Vì vậy mà dù bị O.F tạt nước lạnh anh cũng chẳng quan tâm, anh chỉ trêu cô bạn cũ lâu ngày không gặp một chút vậy thôi, mục đích của anh là làm cả hai cùng vui vẻ và thân nhau hơn. Nhưng có lẽ cô không hiểu ý anh. Ngay từ giây phút anh dừng lại trò trêu đùa của mình, anh mong cô không nghĩ rằng anh đang cố "tán tỉnh" cô, hay nói đúng hơn, anh cầu trời O.F đừng "đổ" trước những trò cũ rích ấy. Ai lại đi xiêu lòng vì một vài câu nói vớ vẩn với mấy cái "like" ảo trên mạng xã hội cơ chứ (!?).
Sau đó O.F cũng không có động tĩnh gì.
Một vài lần cô ấy like ảnh của anh.
Một hôm cô ấy inbox cho anh một câu nói vẩn vơ khó hiểu.
Có lần cô ấy "chọc" anh trên facebook.
Cô ấy tồn tại như một người bạn bình thường.
Như vậy vốn không có gì bất thường, ngay cả những status của cô cũng không lẫn một nét buồn tình hay nhớ mong ai.
Vậy tại sao anh lại có cảm giác O.F đang cố gắng vớt vát một điều gì đó? Cô ấy nghĩ gì về anh? Thực sự cô ấy có thích anh không? Liệu rằng cô ấy có ngốc nghếch và thiếu thực tế tới mực nghĩ rằng anh thích cô ấy không?...
...
Những câu hỏi tưởng như sẽ làm anh trẳn trọc hoài nhưng thực tế nó chẳng tồn tại lâu trong đầu anh. Với anh, người con gái anh yêu mới là điều quan trọng nhất.
Vì vậy mà lâu ngày anh cũng để O.F và sự lăn tăn về cô ấy vào một hộp kín, cất vào nơi nào đó trong nhà kho, hoặc anh cũng lỡ tay vứt đi rồi cũng nên.
...
Một năm, rồi hai năm, anh vẫn sống với tình yêu của mình, tuy không trọn vẹn nhưng anh vẫn chân thành yêu duy nhất một người. Kì lạ là bây giờ anh không còn nhớ tới O.F nữa. Cô ấy chính xác trở về với hình ảnh của O.F những ngày xưa ấy: rất mờ nhạt trong đám đông, không hề nổi bật, bình thường như bao người khác...
Với anh, O.F chưa bao giờ là một người đặc biệt.
...
Giữa họ vẫn chưa hề có được một cuộc trò chuyện trọn vẹn nào...
...
Xa lắm, ở một nào nào đó trong cùng một thành phố ấy, một cô gái ngồi trên ban công nghe mưa trút xuống mái tôn, cô lẩm nhẩm đưa mình theo một giai điệu quen thuộc...
"So I'm following the map that leads to you
The map that leads to you
ain't nothing I can do
The map that leads to you
Following
following
following..."
"So I'm following the map that leads to you
The map that leads to you
ain't nothing I can do
The map that leads to you
Following
following
following..."
Cô nhẹ nhàng di chuột tới nút "unfollow". Chẳng có lí do gì để cô "unfriend" một người bạn cũ, vì vậy cô chỉ là "unfollow" cậu bạn này để những thông tin của cậu ta không còn xuất hiện trên "news feed" của cô nữa mà thôi...
Vậy thôi.
Trong lòng cô gợn sóng lăn tăn một cách khó chịu...
...
No comments:
Post a Comment